Ra mắt MTV

Khái niệm chương trình (1964-1977)

Một số khái niệm về chương trình truyền hình âm nhạc đã có từ khoảng những năm đầu thập niên 1960.

Bắt đầu từ giữa những năm 1960, ban nhạc The Beatles đã sử dụng video âm nhạc để quảng bá đĩa nhạc của họ. Việc sáng tạo sử dụng các video âm nhạc trong bộ phim ra mắt năm 1964 (phim A Hard Day’s Night), và đặc biệt là việc quảng bá bài hát Can’t Buy My Love, đã khiến MTV tôn vinh đạo diễn của bộ phim Richard Lester với giải thưởng về “sáng tạo” video âm nhạc một thập kỷ sau đó.[4]

Trong cuốn sách Mason Williams FCC Rapport của mình, tác giả Mason Williams nói rằng ông gợi ý cho CBS một ý tưởng về một chương trình truyền hình có tính năng “video-radio”, nơi những DJ sẽ chơi các tác phẩm nghệ thuật avant-garde theo bản nhạc đang phát sóng. CBS đã bỏ qua các ý tưởng này, nhưng Williams đã đi đầu khi đưa tác phẩm âm nhạc của riêng mình “Classical Gas” lên chương trình Smothers Brothers Comedy Hour, nơi ông đóng vai trò biên tập viên chính.

Năm 1970 tại Philadenphia DJ Bob Withney tạo ra The Now Explosion, một series phim truyền hình quay tại Atlanta và phát sóng cho các đài truyền hình trong vùng và trên khắp nước Mỹ. Các series trong đó có các clip quảng cáo của các nghệ sĩ nổi tiếng khác nhau. Chương trình này đã bị ngưng phát vào năm 1971.

Một số chương trình âm nhạc có nguồn gốc bên ngoài Hoa Kỳ bào gồm Countdown của ÚcTop of the Pops của Anh, bước đầu đã phát sóng các video âm nhạc thay cho màn trình diễn của các nghệ sĩ không có video ca nhạc trực tiếp và bắt đầu phát các chương trình này thường xuyên vào giữa những năm 1970.

Trong năm 1974 Gary Van Haas, phó chủ tịch tổng công ty Televak, giới thiệu một khái niệm một kênh video âm nhạc đến các cửa hàng bán băng đĩa trên khắp nước Mỹ, và quảng bá kênh Music Video TV đến các nhà phân phối và bán lẻ băng đĩa trên tạp chí Billboard tháng 5 năm 1974.[5][6] Kênh âm nhạc này chơi những đĩa video âm nhạc và ký kết một thỏa thuận với US Cable vào năm 1978 để mở rộng đối tượng của nó từ dịch vụ bán lẻ băng đĩa tới truyền hình cáp. Các dịch vụ trên đã ngừng hoạt động từ thời điểm MTV ra mắt vào năm 1981.

Chuẩn bị (1977-1981)

Tiền thân của MTV bắt đầu vào năm 1977, khi Warner Cable (một bộ phận của Warner Communication, trực thuộc Warner Bros), và là tiền thân của Warner Amex Satellite Entertaiment (WASEC) đưa ra QUBE, một hệ thống truyền hình cáp tương tác đầu tiên tại Columbus, Ohio. Hệ thống QUBE cung cấp nhiều kênh chuyên biệt hóa. Một trong những kênh chuyên biệt là Sight On Sound, một kênh âm nhạc đặc trưng có các chương trình truyền hình các buổi hòa nhạc và các chương trình truyền hình định hướng âm nhạc với các dịch vụ tương tác QUBE giúp người xem có thể bỏ phiếu cho các bài hát và nghệ sĩ yêu thích của họ.

Các định dạng ban đầu của chương trình MTV đã được tạo ra từ giám đốc truyền thông Robert W. Pittman, người sau này trở thành chủ tịch và giám đốc điều hành (CEO) của MTV Networks.[7] Pittman đã thử nghiệm và điều chỉnh các mẫu chương trình âm nhạc bằng cách sản xuất và phát hành show 15 phút có tên Album tracks trên đài truyền hình thành phố New York WNBC vào cuối năm 1970.

Ông chủ của Pittman - phó chủ tịch WASEC - John Lack có dẫn dắt PopClips, một series phim truyền hình được cựu ca sĩ solo Monkee-Turned Michael Nesmith sản xuất. Monkee-Turned Michael Nesmith đã chuyển qua các định dạng video âm nhạc vào cuối năm 1970[8]. Những cảm hứng cho PopClips đến từ một chương trình tương tự trên truyền hình TVNZ của New Zealand, một đài phát thanh và hình ảnh khởi đầu từ năm 1976. Khái niệm này đã có mặt tại các chương trình từ năm 1966, khi các công ty thu âm lớn bắt đầu cung cấp cho Broadcasting Corporation New Zealand các clip nhạc quảng cáo phát trên máy bay miễn phí (một số nghệ sĩ thực hiện chuyến đi dài tới New Zealand để xuất hiện trực tiếp).

Ra mắt Music Television

Ngày thứ bảy. 1 tháng 8 năm 1981, Vào lúc 12h01 EST MTV khai trương với John Lack nói “Kính thưa quý vị, rock and roll” và video phát cảnh quay đếm ngược của tàu vũ trụ Space Shuttle Columbia xuất phát diễn ra hồi đầu năm đó và hình ảnh rời bệ phóng của tàu Apollo 11. Sau những lời nói đó là âm thanh bài hát thương hiệu của MTV- một giai điệu rock do Johnathan EliasJohn Peterson sáng tác, phát song song với hình ảnh của tàu Apollo 11 hạ cánh xuống Mặt Trăng với lá cờ logo của MTV, thay đổi liên tục với nhiều màu sắc, kết cấu và thiết kế. Các biên tập sản xuất của MTV Alan GoodmanFred Seibert sử dụng cảnh quay được công chúng biết tới này như một sự khoa trương.[9] Seibert cho biết họ đã lên kế hoạch sử dụng video “một bước nhỏ” của Neil Armstrong, nhưng luật sư cho biết Armstrong sở hữu tên và chân dung của ông, và Armstrong đã từ chối cho phép do đó các âm thanh liên quan đến Armstrong đã được thay thế bằng âm thanh bíp bíp.[10]

Các video ca nhạc đầu tiên được trình chiếu trên MTV là Video Killed Star Radio của ban nhạc The Buggles, sau video này là video You Better Run của Pat Benatar. Thỉnh thoảng màn hình MTV sẽ chuyển màu đen khi nhân viên MTV cho đĩa vào VCR.[11] Hình gạt MTV xuất hiện gần thời điểm bắt đầu và kết thúc của video âm nhạc cuối cùng sử dụng các kiểu chữ Kabel dễ nhận biết trong 25 năm liền sau đó, nhưng những hình gạt trong ngày đầu lên sóng của MTV dùng kiểu chữ khác và bao gồm thông tin của bài hát như năm và tên bài hát.

Giám đốc Robert W. Pittman tuyển chọn và quản lý một nhóm làm việc, bao gồm Tom Freston (người kế vị Pittman làm giám đốc điều hành của MTV Networks), Fred Seibert, John Sykes, Carolyn Baker (trưởng ban phát triển nhân lực và sáp nhập),[12] Marshall Cohen (trưởng ban nghiên cứu),[13] Gail Sparrow (nhân lực và sáp nhập), Sue Steinberg (điều hành sản xuất),[14] Julian Goldberg, Steve Lawrence, Geoff Bolton, người sản xuất studio và người viết MTV News Liz Nealon, Nancy Lapook và Robin Zorn, Steve Casey (sáng tạo ra tên “MTV” và là giám đốc chương trình đầu tiên của kênh),[15] Marcy Brahman, Ronald E. “Buzz” Brindle, và Robert Morton. Kenneth M.Mille được công nhận là giám đốc kỹ thuật đầu tiên, chính thức khai trương MTV tại trung tâm kỹ thuật truyền hình New York City.[15]

MTV đã ngay lập tức gây ra hiệu ứng trong khu vực nó được phát sóng. Chỉ trong vòng vài tháng, các cửa hàng trong khu vực nơi phát các bản nhạc của MTV đã bán hết các đĩa hát mặc dù các đài địa phương không hề phát các bản nhạc đó, chẳng hạn như Men at Work, Bow Bow Bow, và Humen League.[16] MTV đã châm ngòi cho sự xâm lấn âm nhạc Anh lần 2 cùng với hàng loạt các video của các diễn viên Anh, vốn đã quen với việc sử dụng các video âm nhạc cả nửa thập kỷ lúc đó.[17][18]

Những ý tưởng trong các năm tiếp theo (1981-1992)

HBO cũng có một chương trình có thời lượng 30 phút cho các video âm nhạc, tên là Video Jukebox, phát sóng lần đầu vào khoảng thời gian ra mắt của MTV và kéo dài cho đến cuối năm 1986. Cũng vào thời điểm này HBO cũng như các kênh truyền hình cao cấp khác như Cinemax, ShowtimeThe Movie Channel thỉnh thoảng chơi một vài video âm nhạc giữa các bộ phim.[cần dẫn nguồn]

SuperStation WTBS tung ra Night Tracks vào ngày 3 tháng 6 năm1983 với tối đa 14 giờ video âm nhạc phát sóng mỗi đêm cuối tuần của năm 1985. Sự khác biệt đáng chú ý nhất với MTV là các bài hát của các nghệ sĩ da đen đã được lên sóng trên kênh này, trong khi MTV đã bỏ qua. Chương trình phát cho tới tháng 5 năm 1992.

Một số thị trường cũng tung ra các kênh âm nhạc bao gồm KVMY của Las Vegas (kênh 21) được ra mắt vào mùa hè năm 1984 với mã kênh KRLR-TV cùng tên thương hiệu “Vusic 21”. Video phát đầu tiên trên kênh đó là “Video Killed Star Radio”, theo bước MTV.[cần dẫn nguồn]

Ngay sau khi TBS bắt đầu Tracks Night, NBC đã phát động một chương trình video ca nhạc được gọi là Friday Night Video, được coi là câu trả lời của hệ thống truyền hình đối với sự xuất hiện của MTV. Sau đó chương trình này đổi tên thành đơn giản hơn là Friday Night. Chương trình kéo dài từ năm 1983 đên 2002. Vào năm 1984, Kênh ABC Rocks, nỗ lực của ABC cho thể loại chương trình video ca nhạc này, đã ra đời nhưng thành công ít hơn và chỉ kéo dài một năm.[19]

Nhà sáng lập TBS Ted Turner bắt đầu với kênh Cable Music Channel vào năm 1984, được thiết kế để phát kết hợp nhiều loại video âm nhạc thay vì chỉ nhạc rocks theo format của kênh MTV cho phép. Nhưng sau một tháng, kết quả hoạt động kinh doanh của kênh này đã thua lỗ. Turner đã bán nó cho MTV và MTV đã tái phát triển nó thành kênh VH1.[20]

Một thời gian sau khi ra mắt. Disney Channel đã phát sóng một chương trình gọi là D-TV một từ viết tắt gần như MTV. Chương trình sử dụng các đoạn âm nhạc cắt ngắn, bao gồm cả từ nghệ sĩ hiện tại và quá khứ. Chương trình này thay các video ca nhạc bằng các chương trình sử dụng video clip của nhiều phim hoạt hình Disney cổ điển và phim hoạt hình để đi kèm với các bài hát. Chương trình này được phát sóng ở nhiều định dạng, đôi khi là giữa chương trình, đôi khi là chương trình riêng, và mỗi lần đều khác nhau. Các chương trình âm nhạc đặc biệt của kênh này đều được phát sóng lại trên các kênh Disney và NBC. Chương trình được phát sóng vào các thời điểm khác nhau từ năm 1984 đến 1999. Năm 2009 Disney làm mới lại các ý tưởng của D-TV với một loạt các phân đoạn ngắn theo mẫu gọi là Re-Micks.